Từ lá thư của Phước Nguyễn:
kÍNH CHÀO cHỊ HẰNG !hôm nay sau năm tháng dài nằm liệt một chỗ em tạm ngồi dậy và gởi chị mail nầy.trước tiên em xin kính gởi đến chị lòng biêt` ơn chân thành sâu sắc nhất của em đốivới tấm lòngbao dung rộng lớn như trời của Chị trong việc vận động DĐ giúp đỡ emkhoản tiền lớn để trị bịnh vừa qua .hiện tại xem như em tạm vượt qua cơn nguy hiểm của căn bịnh tê liệt nữa người và đang tiếp tụcuống thuốc điều trị .thật lòng mà nói số tiền mà DĐ gởi giúp em đến nay đã hết sạchvà em đang rơi vào tình trạng khốn khócùng quẩn vô cùng vì em nằm một chỗ không làm được gì để có thu nhập mua gạo cá mà bản thân em thì không có người thân nào để nhờ đỡchỉ có người vợ cũng rất già yếu đi làm mướn mỗi ngàyđể có chút tiền công vợ chồng cùng lây lất qua ngàytuy nhiên công việc không có thường nên thu nhập rất bấp bênh... đối với em bây giờ chỉ có Diễn Đàn trường và các Cô Thầy ANh Chị .là những người thânvì thế dù biết là rất khó khăn em vẫn mong Chị có thể nếu được giúp em một lần nữa em muôn vạn lần cảm ơn CHỊem lại làm phiền chị rồi mong chị thông cảm thương dùm đúa em khốn khổ nầy ,kính chúc Chị và gia đình luôn An Bình VUI Khỏe ,em phước*** Em hiện đang rất khổ , mấy hôm rày không có gạo để nấu cơm