"...Tiếng kiểng thâu quân như tắt lịm tự bao giờ,

Hoàng hôn phủ trùm lên bãi chiến

Một vẻ u sâu buồn lạnh lẽo tiêu sơ.

Lá vàng rơi rụng như mưa,

phải chăng xây hộ nấm mồ cho ta.

Máu đào theo lệ tuôn xa,

Nhắc câu chung thủy lòng ta nghẹn ngào..."

 

Giới thiệu bài này